Tôi vừa đọc xong một cuốn sách thật lạ, “cảm” tác phẩm đến ngỡ ngàng, dù đã xuất bản và nổi tiếng rất lâu rồi. Một cuốn sách được chọn trong lúc lang thang chỉ với kỳ vọng mang tôi ra khỏi thực tại trong giây lát. Bên cạnh một mục tiêu là chấm dứt chuỗi ngày dài chưa đọc trọn vẹn được cái gì.
“Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời” có độ dày vừa đủ để đọc một mạch, tác giả danh tiếng, nội dung có vẻ được tín nhiệm bởi sách ra từ 2006 mà vẫn được tái bản.
Điều lạ, đến từ sự trùng hợp bởi nội dung. Mà tôi tin nhiều người đàn ông chớm tuổi 30 đều sẽ tìm thấy giá trị nào trong đó.
Hajime – nhân vật chính – bắt đầu câu chuyện của mình ở tuổi 12 và dừng những dòng tự sự ở tuổi 37.
Tuổi 12 của cậu chớm quyến luyến một cô bạn học. Tuổi 37 khép lại để mở ra một trạng thái mới bằng việc rũ sạch ký ức về người con gái ấy.
Tuổi 12 của Hajime là sự cô độc nội tâm thì đi đến cuối cùng, vẫn nội tâm đơn độc ấy, anh đã tìm được người đồng hành hoặc một cái neo cho chính mình. Sự cô độc nội tâm của Hajime được xác quyết bởi chính nhận thức đầy tự ti và qui nạp mà anh tự ám ảnh: con một.
Chính sự cô độc ấy, nằm ẩn sâu trong tâm trí anh là nỗ lực định nghĩa và lấp đầy một khoảng trống không rõ ràng. Khoảng trống ấy, có tên Shimamoto-san.
Câu chuyện của Hajime xoay quanh những “phép thử” trong các mối quan hệ yêu đương. Một sự mông lung để đi đến trưởng thành.
Người đọc có thể tìm thấy những câu chữ hiển nhiên nhưng thực sự sống động và giá trị trong mạch chuyện: “Mỗi người chỉ có một cuộc đời, đời ai chỉ thuộc về riêng người đó”.
Hay ông bố vợ chân tình chia sẻ: “Thứ nhất, đừng bao giờ chia sẻ cuộc sống gia đình cho một người phụ nữ. Sai lầm chết người đấy. Thứ hai, lúc nào cũng phải về nhà trước hai giờ sáng. Đó là giờ giới hạn, vượt qua giới hạn ấy con sẽ bị nghi ngờ về tính chung thuỷ. Thứ ba, không bao giờ dùng bạn bè làm cái cớ cho những lần lăng nhăng. Rất dễ bị phát hiện, và lúc đó thì không thể cứu chữa gì hết cả. Còn mất luôn bạn”
Kinh nghiệm… Marketing, hay “may mắn, tài năng, vốn và kỹ năng…” bất chợt đan xen để tô đậm cuộc sống thực và khéo léo khắc tâm tính đầy ưu tư ẩn giấu của Hajime… Tạo nên sự khác lạ cho chính tác phẩm, tách bạch giữa hiện thực sống mạch lạc và dòng nội tâm sôi động bên trong nhân vật chính.
Một cuốn sách hay, khuyến nghị các bạn cùng lứa đọc. Giá đọc trước 10 năm thì tốt hơn.
Và có thể đọc cùng nền nhạc Concerto cho Piano của Liszt cho hợp với bối cảnh của truyện.
Anh Đỗ
21.04.2019