Cách mạng vô sản
“Quần chúng” đảo lưỡi nhanh như chớp.
Tuần trước, chửi bới sách dạy phát âm của Giáo sư Đại. Sau khi bị dắt mũi bởi truyền thông bẩn.
Tuần này, đám trí thức lên tiếng dần dần, vì phải tìm hiểu rồi người ta mới nói. Hoặc chỉ nói nếu chuyện đáng nói.
Thế là Quần-chúng âm thầm xóa mẹ các bài chửi cũ. Sau đó, chia sẻ các nhận định mới.
Như một sự vô can. Không một lời xin lỗi.
Như vụ tố cáo lạm dụng trẻ em ở một trường tiểu học trong Sài Gòn hồi đầu năm. Cao trào là một mắt Camera bị tắt đúng thời điểm. Một anh giáo tiểu học không liên quan tới cái trường ấy bị đăng ảnh và gán tội danh không qua xét xử.
Mạng xã hội chia sẻ sồn sồn.
Đời anh nguy khốn.
Đến khi có kết luận điều tra và nhận ra nhầm lẫn vô lý sau hai tháng. Bọn quần chúng không một lời xin lỗi.
Bọn quần chúng, luôn có những kẻ kém giá trị chỉ chờ cơ hội được lên tiếng. Bọn này còn húng chó, ưa tay chân, nhiều cay cú lẫn ảo tưởng, thích văng tục lẫn chiêu trò. Cũng như nhiều lãnh tụ dân túy, chúng thừa lý lẽ nhưng ít mô hình và chả cần học thuyết gì đến nơi đến chốn để dẫn dắt.
Có cơ hội, chúng lại thành anh hùng. Những anh hùng làm hại quốc gia.
Đất nước cần đổi thay nhưng cách mạng mà động lực bởi bọn này, thì sẽ thành cách mạng vô sản lần nữa mất thôi, như 1952-1959 đã từng.
Anh Đỗ.
P/s: Quần-chúng nghĩa là bầy dân. ) Ngu éo chịu được, trước nay nhiều người nghe thế tưởng là dân dã.